Con là chính mình, và vẫn là con của mẹ

Con yêu,

Mẹ thấy lòng ấm lại khi đọc những dòng cuối trong thư của con: “Con là con, và con cũng là con  của mẹ”. Câu đó làm mẹ nhận ra, bao lâu nay, trong lúc lo sợ con lạc lối, mẹ đã quên không nói cho con biết: mẹ chưa bao giờ muốn biến con thành một ai khác, mẹ chỉ mong con trưởng thành trong chính hình hài, cá tính, và ước mơ của con.

Mẹ hiểu, sự bướng bỉnh đôi khi là nỗi sợ bị hòa tan, nhưng đôi khi cũng là hạt mầm của sự kiên định. Nếu con biết cách nuôi dưỡng, sự bướng bỉnh ấy sẽ trở thành sức mạnh, chứ không còn là bức tường và mẹ tin, một ngày nào đó, khi con đứng vững, con sẽ nhận ra trong từng bước đi của mình đều có dấu ấn của mẹ, không phải để ràng buộc, mà để đồng hành.

Mẹ không đòi con phải bỏ hết bướng bỉnh. Mẹ chỉ mong con nhớ rằng dù con ở đâu, dù con chọn cách nào, con vẫn là “của mẹ”  và mẹ sẽ luôn dõi theo, luôn yêu thương, luôn mở vòng tay che chở con.

Cảm ơn con đã nói ra điều mẹ chưa từng nghe trực tiếp. Đó là món quà mà mẹ sẽ trân quý suốt đời.

Mẹ của con.

 

Call Now Button