Những nhịp tim bối rối cũng là dấu hiệu con đang lớn

Gửi con của mẹ,

Mẹ đọc thư con mà như nhìn thấy chính mình ngày xưa trong đó. Cái cảm giác vừa muốn lại gần vừa muốn né tránh, vừa mong ngóng một nụ cười nhưng lại run rẩy khi nó xuất hiện – mẹ cũng đã từng trải qua. Thật ra, không chỉ con mới thấy trái tim mình “có vấn đề”, mà hầu hết ai bước vào tuổi này cũng đều chạm vào những rung động mong manh, nửa ngọt ngào nửa khổ sở như vậy.

Con à, việc con thấy tim mình đập nhanh, thấy lo sợ, thấy bối rối… không phải là “đi quá giới hạn”, mà là dấu hiệu con đang lớn. Nó giống như một ngọn gió lạ thổi qua khu vườn khiến mọi thứ bỗng lung linh nhưng cũng khó nắm bắt. Đừng trách bản thân, cũng đừng cố ép mình “phải quay lại như cũ”. Con có lẽ không quay lại được đâu, vì trái tim con đã bắt đầu biết cách mở ra rồi. Việc của con không phải là quay về, mà là học cách lắng nghe và hiểu rõ những đổi thay ấy.

Mẹ hiểu, điều khiến con mệt mỏi không phải chỉ là cậu bạn kia, mà là sự giằng xé trong lòng: giữa cái con khao khát và cái con sợ hãi. Nhưng con hãy tin rằng, sự mâu thuẫn ấy là một phần của trưởng thành. Theo thời gian, con sẽ dần biết cách gọi tên cảm xúc của mình, biết đâu là “quý mến”, đâu là “thích”, đâu là “yêu”. Giờ thì chưa rõ ràng cũng không sao. Quan trọng là con vẫn giữ được sự trong sáng, biết tự hỏi bản thân, và dám kể cho mẹ nghe.

Mẹ không muốn con chạy trốn khỏi cảm xúc, cũng không muốn con vội vàng lao theo nó. Cứ để nó hiện diện, như một bài học thầm lặng. Con hãy cho mình thời gian để quan sát, để thử sai, để nhận ra điều gì thực sự khiến con thấy bình yên. Và con ạ, nếu lúc nào cảm thấy quá rối, quá nặng lòng, con chỉ cần quay lại đây, viết cho mẹ một bức thư khác. Mẹ sẽ luôn lắng nghe, không phán xét, chỉ cùng con gỡ từng nút rối thôi.

Với mẹ, con vẫn là cô bé đang lớn, đáng thương và đáng yêu trong từng nhịp tim bối rối này.

Mẹ của con.

Call Now Button