Con hãy trân trọng cảm xúc bên trong, trân trọng cả ước mơ của bản thân!

Con yêu,

Con nghĩ mẹ sẽ giận, sẽ thất vọng, nhưng thật ra mẹ chỉ thấy thương con thôi, bởi vì mẹ hiểu: có những điều trong đời ta không hề chọn, mà nó cứ tìm đến, lặng lẽ rồi bỗng chốc trở thành nỗi bận tâm lớn đến mức ta khó mà giấu nổi.

Con à, mẹ không muốn con phải coi cảm xúc của mình như một “bí mật nặng nề”. Nó không xấu, cũng không phải lỗi lầm. Đó chỉ là dấu hiệu con đang lớn, đang học cách cảm nhận thế giới bằng cả trái tim. Nếu nó làm con phân tâm, đó là điều bình thường. Nếu nó khiến con vẽ vời, mơ mộng, cũng là điều bình thường. Cái tuổi này ai cũng từng đi qua như thế, kể cả mẹ.

Mẹ không phủ nhận rằng việc học quan trọng, nhưng mẹ cũng tin rằng: một tâm hồn biết rung động sẽ cho con sức mạnh để học tốt hơn, để sống sâu sắc hơn. Vấn đề không phải là dập tắt cảm xúc, mà là học cách giữ thăng bằng. Con có thể thích một ai đó, mơ mộng một chút, nhưng vẫn chăm chỉ, vẫn giữ lời hứa với chính mình, đó mới là trưởng thành.

Mẹ không mong con “vứt bỏ” cảm xúc, vì càng ép bỏ thì càng day dứt. Mẹ chỉ mong con đối diện với nó nhẹ nhàng hơn, như một phần tự nhiên của tuổi trẻ. Con không cần xấu hổ, cũng không cần lo mẹ sẽ nhìn con bằng ánh mắt khác. Thật lòng, mẹ chỉ thấy con đang lớn lên theo cách rất đẹp.

Nếu con chưa muốn kể, mẹ vẫn ở đây, âm thầm đồng hành. Con không cần phải mạnh mẽ một mình đâu. Cảm ơn con đã tin tưởng và chia sẻ, hãy cứ kiên nhẫn với bản thân, một ngày nào đó, con sẽ nhận ra: hóa ra chính những rung động này giúp con hiểu rõ hơn mình là ai.

Con gái, đừng sợ, dù thế nào, con vẫn là niềm tự hào của mẹ.

Mẹ của con.

Call Now Button