Con cảm ơn mẹ

Con cảm ơn mẹ

Con cảm ơn mẹ

Con cảm ơn mẹ

Nghĩ đến cái chết ở tuổi 14, cái tuổi “Ăn chưa no, lo chưa tới” là điều không còn xa lạ trong cuộc sống hiện đại ngày nay khi mối quan hệ gia đình, xã hội bị coi nhẹ, sự ảo tưởng, lối sống tự do, ích kỷ cá nhân lên ngôi, tuy vậy không phải bố mẹ nào cũng thực sự hiểu và đồng hành cùng con vượt qua những suy nghĩ tiêu cực, cũng đồng cảm và thấu hiểu để giúp các con vượt qua cửa ải tử thần.

………………….

Hà Nội, ngày 13 tháng 10 năm 2019

Mẹ kính yêu của con!

Ai đã từng sống cũng đều có thể trải qua những vấp ngã, vì có những vấp ngã đó mỗi chúng ta mới trưởng thành hơn, mới thực sự bản lĩnh để đối đầu với cuộc sống đầy khắc nghiệt.

Nói đến cái chết là nói đến vòng luân hồi của con người, có sinh, lão, bệnh, tử, nhưng với con, với cô gái 14 tuổi thì rất đáng lo đúng không mẹ. Hàng ngày không dưới 1 lần con đều nghĩ đến cái chết, con không muốn mình trở thành gánh nặng của gia đình, trở thành người thừa trong lớp bị bạn bè tẩy chay chỉ vì con không gầy, không xinh,…

Nếu như ngày đó con không nói ra, con không kể với mẹ mọi thứ có lẽ hôm nay con không còn ngồi đây để viết thư cho mẹ nữa.

Bố mẹ đã rất vất vả mang nặng, đẻ đau, đã cho con cuộc sống này khi sinh con ra, nuôi nấng con, và một lần nữa mẹ lại là người giúp con biết quý trọng cuộc sống của mình, biết trân quý bản thân con và giữ con ở lại bên gia đình mình, con yêu và cảm ơn mẹ, Mẹ kính yêu của con!

Có lẽ những bức thư con gửi mẹ đã chẳng còn xa lạ nữa, kể từ khi con tới nơi xa lạ này, những cánh thư tay đã dần trở lên thân thuộc với mẹ con mình hơn mẹ nhỉ.

Mẹ ở nhà vẫn khỏe chứ ạ? Con vẫn đang thức để học bài, kỳ thi lại sắp tới rồi con chợt thấy trong lòng dâng lên 1 cảm xúc bâng khuâng, và con lại thấy nỗi nhớ mẹ vỗ về như sóng, có thật nhiều lời con muốn gửi tới mẹ lúc này, nhưng những lời thật lòng chân thành và muốn nói nhất đó là lời cảm ơn và lời xin lỗi mẹ.

Mẹ ạ! Mẹ còn nhớ những ngày xưa khi con chưa xa mẹ không?

Khi đó con ương bướng lắm mẹ nhỉ? Để mẹ sáng nào cũng phải rầy la việc dậy đi học, nhưng con  vẫn cứ cố kì kèo ngủ nướng, không quan tâm mẹ có mệt mỏi không, không quan tâm mẹ có bực mình không, và vô tình lướt qua, con thực sự đã làm mẹ mệt mỏi mẹ nhỉ!

Mẹ dành cả tuổi xuân để chăm sóc cho con, nhưng con thì chỉ biết đòi hỏi, chê bai mà chưa từng 1 lần lắng nghe để thấu hiểu mẹ. Mẹ biết con buồn, biết con bị các bạn tẩy chay, mẹ luôn lo lắng, luôn dõi theo, bao bọc và chở che cho con, trong khi con cứ ương bướng muốn rời đi, gồng lên để chống chọi và thể hiện cho mẹ thấy con rất mạnh mẽ, con luôn cố rặn 1 nụ cười để nói rằng con ổn…

Và phía sau đó, con luôn tự nhốt mình trong tư tưởng và những căn phòng tối om. Con đã giấu nhẹm đi những nỗi sợ, những cô đơn, buồn tủi ở nơi trường lớp khốc liệt, con cứ tự chịu đựng, rồi tự làm bản thân đau khổ.

Con xin lỗi vì đã luôn dối lừa mẹ, con sợ nếu con nói ra những gì mình đang chịu đựng sẽ càng làm bản thân mệt mỏi, và cứ thế con đã giấu đi.

Và rồi khi mẹ biết những điều con phải chịu đựng, mẹ đã khóc khi biết con bị người ta chê bai, bị người ta lăng mạ, mẹ đã nói rằng “mẹ bất lực khi con có chuyện mà chẳng thể mở lòng để mẹ giúp đỡ”. Mẹ à, con xin lỗi nhưng con cũng sợ hãi lắm, con thấy bế tắc, mệt mỏi, có lúc con sợ hãi đến mức chỉ muốn tự kết liễu cuộc đời mình. Con thấy mình thật ích kỷ, ích kỷ đến mức chẳng thể nghĩ cho ai được nữa.

Con thật may mắn mẹ ạ, may mắn vì mẹ đã kịp xuất hiện để kéo con ở lại cuộc sống này, điều đó giống như ốc đảo có nước trên sa mạc, con đang đi lạc ngay khi con sắp phó mặc cả thân thể cho thần chết. Con cảm ơn mẹ vì đã giữ con ở lại cuộc  này để con nhớ ra con còn có mẹ ở đây.

Mẹ có nhớ ngày 20/10 khi mẹ ở nước ngoài không? Mẹ gọi về hỏi thăm con, nhưng con chỉ thều thào đáp lại rồi nín thinh sau đó con tắt máy, rồi khi những nỗi sợ vô hình tìm đến con lại gọi cho mẹ và im lặng không nói gì hoặc mếu máo khóc qua ống nghe. Con cảm ơn mẹ đã luôn lắng nghe mỗi khi con gọi, cảm ơn mẹ đã luôn nghe con khóc, lúc con cô đơn, và đến bây giờ điều đó vẫn không đổi thay.

Con cảm ơn mẹ
Con cảm ơn mẹ

Tất cả những việc mẹ đã làm, làm con thấy nhẹ nhõm, con vui vì luôn có mẹ ở bên.

Mẹ à! Xin lỗi mẹ vì con đã từng muốn hủy hoại chính mình, vô tâm làm mẹ buồn lòng, và con cảm ơn mẹ vì đã 1 lần nữa cho con ở lại cuộc sống này để con biết mình còn một gia đình, một nguồn động lực lớn, một người đồng hành trong suốt cuộc đời con, đó là mẹ.

Con yêu mẹ!

Con gái của mẹ

Call Now Button