Con người vượt khó được sẽ thành công
Sau kỳ nghỉ tết thì lẽ ra hôm nay là ngày đầu tiên con đi học lại nhưng vì dịch Corona đang hoành hành nên con được nghỉ thêm một tuần nữa. Như thông thường mẹ sẽ gọi con dậy đi học nhưng những ngày này mẹ sẽ gọi con dậy lúc 7h30 để học và làm các công việc nhà. Con vẫn vùi mình trong chăn ấm cùng những giấc mơ. 7h30 cũng không còn sớm nhưng con rất cau có nói rằng: “Mẹ có biết khó khăn lắm con mới được nghỉ học không? mấy khi con được nghỉ học mẹ có thể để con ngủ một giấc ngon không?”. Và ngày nào con cũng cần “một giấc ngủ ngon” như vậy. Mẹ phải khen con giỏi kiếm cớ nhỉ?
>>>Xem thêm: Khóa học kỹ năng sống toàn diện cho con cha mẹ tham khảo XEM THÊM TẠI ĐÂY.
Khi thức dậy con bắt đầu đi ăn sáng vào lúc 10h. Ăn xong, con đâu chịu ngồi học hay giúp mẹ việc nhà mà nhảy lên sofa coi tivi hay chơi facebook một hồi lâu. Thế là hết cả buổi sáng. Mẹ không còn cách nào khác phải ngắt wifi vào buổi chiều để buộc con quay lại bàn học.
Một sự cau có, tức giận dâng trảo trong nỗi khổ không có wifi. Con thở dài và nói: “Tại sao mẹ lại tàn nhẫn đến như vậy, đến ngày nghỉ, mẹ cũng bắt con học. Có ai khổ sở như con không?”
Thành thật mà nói, con đã làm học chăm chỉ trong học kỳ vừa qua và mẹ muốn con có được những giây phút thư giãn. Nhưng con à năm nay đã là lớp 12 rồi, con sắp phải thi đại học, một bước ngoặt quan trọng trong sự nghiệp học tập của con. Con không có nhiều thời gian để ngủ nướng, không có thời gian để hưởng thụ mà con phải “cày kiến thức”. Cái mà con đang gọi là “sống khổ” thực ra là hạnh phúc. Vì mẹ có thể ở bên con và giục con học tập.
Mẹ chỉ sợ rằng một ngày nào đó con lớn lên, thành đạt rồi thì chẳng còn ai bên cạnh con nữa. Khi mọi thứ phụ thuộc vào chính con, thì con tự quyết tất cả mà không ai cố vấn cho con, đó mới là nỗi khổ thực sự.
Con cảm thấy rằng thật khó để dậy sớm học và làm việc vì con không hiểu được sự tàn khốc của cạnh tranh, cái giá của cuộc sống đầy đủ. Những học sinh, sinh viên có điểm số tốt và học tập chăm chỉ thì dễ đậu vào trường đại học tốt và có một tương lai tốt hơn. Chỉ bằng cách làm việc chăm chỉ, nỗ lực vượt khó con mới có thể có được cuộc sống mà con hằng mong muốn.
Mẹ có cô bạn tên là Lan học chung cấp 3. Sự khác biệt lớn nhất của mẹ và cô ấy trong ba năm trung học phổ thông là cô ấy đến trường rất sớm để ghi nhớ bài vở, cô ấy ngủ muộn vào ban đêm để luyện đề thi thử. Con mẹ chỉ hoàn thành việc học của mình ở mức độ tốt. Rõ ràng, cùng một vạch xuất phát nhưng vì những thói quen khác nhau, cơ hội cho cuộc sống trong tương lai là rất khác nhau. Sau khi tốt nghiệp đại học, mẹ đã đi khắp nơi để tìm việc làm. Mẹ đã bị vô số đơn vị từ chối nhiều lần trước khi vào công ty này. Mẹ làm công việc này đã hơn mười năm, bắt đầu từ là một nhân viên và bây giờ mẹ chỉ là một quản lý bình thường. Nhưng cô Lan lại khác. Cô ấy thi vào một trường đại học có tiếng, học kiến thức và kỹ năng tốt hơn với các giáo viên nổi tiếng, quen biết với nhiều sinh viên tốt và có được một bầu không khí học tập tốt hơn nên định hướng của cô ấy cũng vô cùng tốt và hiện tại cô ấy rất thành công khi quản lý công ty cả trăm nhân viên.
Con trai ạ! Có câu nói: “hãy cho biết con là ai! Con tự biết phải làm gì tốt nhất?”. Mẹ cần con phải biết con là ai, con phải làm gì để định hướng cho bản thân mình. Con chỉ cần lười biếng nửa tiếng hôm nay và ngày mai cũng thế thì con đã nuông chiều bản thân mình một tiếng đồng hồ rồi. Một khi thói quen xấu này phát triển nó sẽ khó thay đổi. Mẹ muốn con hãy nhìn bài học của mẹ để có sự thay đổi.
Con trai, khi mẹ yêu cầu con dậy sớm để học bài, con luôn nói: “Bây giờ là ngày nghỉ rồi …” Mẹ chỉ muốn nói với con rằng học tập là một việc mà người trẻ cần làm mỗi ngày. Không phải ngày nghỉ là con được quyền bỏ bê việc học và không phải kêu con học thì con mới học. Việc học cần tự giác con à. Nỗi cực nhọc của việc học cuối cùng sẽ mở đường cho con hướng đến một tương lai tươi sáng hơn. Ở độ tuổi của con, học tập là điều dễ dàng nhất.
Trong nửa đầu của cuộc đời, nếu con học tập chăm chỉ thì trong nửa đời còn lại, con không phải sống trong thiếu thốn, không biết ngày mai có gì ăn không, thay vào đó con sẽ nghĩ ngày mai ăn ở nhà hàng nào, ngủ ở nhà có mấy phòng.
Con đừng bao giờ chọn an nhàn ở tuổi có thể chịu đựng được đau khổ để “tận hưởng” sự đau khổ mãi về sau! Điều hối tiếc lớn nhất trong cuộc đời không phải là con không thể làm điều đó, mà là tại sao con không làm ngay từ đầu.
Gia vị càng được nghiền nát, chúng càng làm cho món ăn ngon hơn, ấn tượng hơn. Học hành cũng như vậy, khi con vượt khó, điều chỉnh thói quen lười biếng, ỷ lại, nghiền ngẫm kiến thức thật kĩ, con sẽ nhớ lâu và áp dụng hiệu quả vào thực tế. Đây chính xác là những gì mẹ muốn nói với con. Đừng để con của tương lai ghét chính con của hiện tại vì lý do không chịu làm việc chăm chỉ bây giờ con nhé! Hãy sống, học tập và làm việc chăm chỉ, nhiệt huyết để có được những kỹ năng tòa diện hòa nhập với toàn cầu. Tương lai là của con, con sống cuộc sống của mình chứ không phải sống hộ ai nên hãy thay đổi con nhé!
Mẹ luôn bên cạnh đồng hành cùng con!
ĐĂNG KÝ TEST VÀ TƯ VẤN TỪ CHUYÊN GIA
CÁC KHÓA HỌC KỸ NĂNG SỐNG