Mẹ bắt con học thêm rất nhiều và không giải quyết vấn đề gì cả
Học là quyền lợi của con và con sẽ tự chịu trách nhiệm khi con chưa hoàn thành các nhiệm vụ học tập nhưng con chưa bao giờ chưa hoàn thành cả. Con cũng không phải là học sinh quá yếu kém mà con có thể nói kết quả học tập luôn đứng trong top đầu của lớp. Vậy mà mẹ luôn bắt con học thêm rất nhiều nhưng không giải quyết được vấn đề gì cả. Nó chỉ làm cho con áp lực nhiều hơn và tồi tệ đi.
>>>Xem thêm: Khóa học kỹ năng sống toàn diện cho trẻ XEM THÊM TẠI ĐÂY.
Mẹ thân mến!
Đã lâu lắm rồi con không dùng tới sách bút vì con đã gác nó sang một bên và đã bỏ vào một góc gọn gàng. Học với con bây giờ rất khó khăn và rất vả thậm chí nói đến học là một cực hình với con mẹ có biết không? Học là phải nghĩ, học là phải làm bài tập, học là phải viết, học là phải đọc,… Trong đầu con đang hiện lên những mớ sách và những con số, những bài ngữ văn, các môn học,…rất nhiều thứ như một mớ hỗn độn. Mỗi lần nghĩ đến học là con chỉ muốn chui vào cái giường và chiếc chăn để ngủ một giấc dài, cứ từ ngày này qua ngày khác thôi. Bởi hiện tại, con đã nghỉ học trên trường rồi, giờ đi học làm gì nữa, học có ích gì đâu, chán lắm! Chỉ cần ăn với ngủ với con là đủ rồi. Những ngày tháng thực tại của con chỉ có ăn và ngủ, xem ti vi, làm những điều mình thích là được. Mẹ đừng bắt ép con phải đi học là chi. Mẹ đừng quan tâm việc học của con nữa. Con chán nó lắm rồi.
Trước đây, con không hề chán học mà thậm chí rất ham mê học. Thậm chí, mẹ luôn tự hào về các điểm số của con đúng không? Mỗi điểm 10 con mang về là gương mặt mẹ sáng bừng lên. Nhưng thi thoảng, có thể nói rất rất ít những điểm số thấp, những khi đó, mẹ không những không động viên con và con lại bị một trận xả của mẹ công thêm là ăn những chiếc roi rất đau. Vì mẹ thất vọng và kỳ vọng con phải luôn luôn là điểm cao. Con thấy sợ và luôn cố gắng học thật giỏi. Khi con bắt đầu lên cấp hai, con chỉ lao vào học để có thành tích học tập tốt và cho mẹ hài lòng. Con không quan tâm tới bạn bè, không có nhu cầu chơi với các bạn mà chỉ quan tâm tới việc học của con. Mẹ cho con đi học trên trường, các giờ học tự chọn, các lớp học thêm. Một tuần 2 buổi toán, 2 buổi văn, 3 buổi tiếng Anh thế là kín 7 ngày rồi và tính ra là kín cả tháng đúng không mẹ? Con như một con thiêu thân, lao vào học. Có những lúc mệt nhoài và chỉ mong được một câu động viên hoặc một cái ôm vỗ về của mẹ nhưng sao thật hiếm hoi và xa cách. Đến khi con học lớp 8, con đã thấy quá mệt vì học. Con chỉ muốn dừng lại, muốn buông xuôi tất cả thôi. Nhưng mẹ vẫn như một chiếc loa phường hàng ngày chang chang bên tai con mỗi khi con bị điểm kém, sức học của con giảm sút. Mẹ kêu la vì tốn tiền cho con đi học thêm mà con lại học kém đi. Khi nghe thấy tiếng nói của mẹ, con đã căng bộ não để ghi nhớ từng câu nói của mẹ. Vì đã quá chán, vì không có bạn chơi, học thêm nhiều không giải quyết vấn đề gì cả, con bắt đầu buông bỏ và gần như đánh mất mình. Từ một người rất hiền lành, ngoan ngoãn và chăm chỉ, học giỏi, con trở thành một người chỉ biết ăn, ngủ xem ti vi mỗi ngày. Không muốn làm việc gì cả, không muốn học,…
Mẹ ơi! Con xin lỗi mẹ vì con đã làm cho mẹ buồn phiền rất nhiều nhưng con cũng mong mẹ thấu hiểu suy nghĩ của con mẹ ạ. “Học, học, học thêm, học ở trường, học ở nhà, suốt ngày học” Con đã phải thốt lên khi học cùng với cô giáo dạy kỹ năng sống điều này vì con đã nén nó xuống tận đáy lòng rồi. Thực ra khi con nói với cô, con nói rất to, mắt con trợn lên và nhìn thẳng vào cô giáo để nói nhưng mẹ biết không, khi đó con sai vì thái độ của mình không nên như vậy nhưng trong lòng con đã giải tỏa được bao lâu nay mà con chưa thể nói ra được với mẹ đó ạ. Con nghĩ cô giáo sẽ không trách con đâu mẹ ạ và cô sẽ vui vì con đã bày tỏ được nỗi lòng của mình. Mẹ kỳ vọng vào con nhưng lực học của con chỉ có vậy, con luôn phấn đấu mỗi ngày nhưng mẹ đều không công nhận mà luôn cho con học thêm, học bồi dưỡng. Con chỉ đi học, không chống đối lại mẹ nhưng con đang chống đối ngầm và mức chịu đựng của con mỗi ngày nó dồn lại một chút và con đã mang nó trong lòng con rất nặng.
Mẹ à! Con đã nghỉ học rồi! Giờ đi học lại sẽ xấu hổ thế nào mẹ biết không? Giờ mà con đến lớp, thầy cô và các bạn sẽ nhìn con với ánh mắt thế nào? Con sẽ không thể nhìn được ai hết cả. Con sẽ ở nhà để chinh phục và lập lại thời gian biểu cho bản thân, làm việc để rèn luyện và tiêu hao những năng lượng thừa, giảm bớt suy nghĩ tiêu cực để con biết được trách nhiệm của con và là người con có hiếu với ba và mẹ. Con sẽ chinh phục để lấy lại mình và sẽ đi học trở lại khi con sẵn sàng. Mẹ giúp con nhé! Con tin là bản thân con vượt qua được mẹ ạ! Mẹ có tin vào con không? Hãy cho con một niềm tin để con chinh phục vượt qua được chính mình mẹ nhé!
Con trai của mẹ!
ĐĂNG KÝ TEST VÀ TƯ VẤN TỪ CHUYÊN GIA
CÁC KHÓA HỌC KỸ NĂNG SỐNG