Mẹ đã thay đổi cái nhìn về con nhờ học ở Wedo-Wegood
Bước ra từ phòng test, mặc dù đâu đó vẫn cảm thấy còn chút hồ nghi nhưng niềm tin rằng « con không bị tự kỷ » như lời chuyên gia Phạm Hiền nói đã cảnh tỉnh mẹ.
Con biết không ? Khi nhận được tờ kết quả từ bệnh viện huyện khẳng định con là một đứa trẻ tự kỷ, mẹ như chết lặng không khóc lên thành tiếng.
Ngày sinh con ra, bố mẹ vỡ òa trong niềm vui hạnh phúc. Và cũng như những gia đình khác, bố mẹ cũng thẩm nhủ sẽ cố gắng dành tất cả những điều tốt đẹp nhất cho con.
Nhưng không hiểu sao :
Ba tuổi con vẫn chưa biết nói cũng chẳng nhanh nhẹn hoạt bát như những người bạn cùng tuổi.
Bốn tuổi con cứ như người vô hồn, có lúc gọi cũng chẳng thưa, cả ngày chẳng nói gì với ai mà chỉ tự nói cười một mình. Con có sở thích và niềm vui bất tận với những gì là đồ điện tử. Con có thể ngồi ngắm cái máy giặt quay hàng giờ, mân mê nghịch cái điều khiển ti vi cả tiếng đồng hồ. Tay con khá gượng gạo, không thành thạo cầm nắm và phản xạ mắt cũng không linh hoạt.
Mới đầu, ông bà và mọi người còn khen con lành, ngoan, không nghịch ngợm phá phách, không chạy lung tung. Nhưng thực sự khi chứng kiến từng ngày con lớn lên, quan sát từng cử chỉ, hành động của con… quả thực rất đáng lo ngại. Vậy là mọi người khuyên bố mẹ đưa con đi khám để có phác đồ điều trị thích hợp và can thiệp kịp thời.
Mẹ và bố luôn nghĩ con chỉ chậm hơn so với các bạn đồng lứa, gia đình mình cũng toàn người ít nói nên con cũng vậy. Mỗi người một sở thích khác nhau, con thích đồ điện tử cũng không có gì là sai cả. Nhưng tình trạng của con ngày càng lặp lại và mức độ con có những biểu hiện chậm phát triển ngày càng nhiều hơn khiến bố mẹ không khỏi lo lắng.
Người ta bảo « có bệnh phải vái tứ phương ». Bố mẹ cho con đi khắp các bệnh viện, trung tâm tư vấn để có thể tìm thấy lối đi, với hi vọng sẽ khắc phục và giúp con hòa nhập với các bạn bình thường khác. Nhưng kết quả nhận lại luôn là : con đã bị tự kỷ – không có khả năng hòa nhập. Điều đó đồng nghĩa với việc con của mẹ sẽ phải học ở những trung tâm riêng dành cho các bạn có biểu hiện giống con. Và hơn hết, con sẽ phải sử dụng thuốc điều trị. Nhìn con sử dụng thuốc và cứ ngủ li bì như một con cún con, mọi hành động đều chậm chạp, mắt cứ đờ đẫn, ngẩn ngơ. Mẹ thắt từng khúc ruột, đêm nào nước mắt cũng lăn dài trên má.
Chẳng lẽ không còn cách nào khác, chẳng lẽ con của mẹ mãi sẽ không thể trở thành đứa trẻ bình thường như bao đứa trẻ khác ?
Rồi trong lúc rối bời, bất lực và hoang mang nhất, mẹ được một người bạn giới thiệu đến với Wedo-Wegood- nơi phát triển tư duy – tâm lý – kỹ năng sống – khả năng toàn diện cho trẻ từ 4 đến 18 tuổi. Mẹ đã đặt lịch test cùng chuyên gia Phạm Hiền. Bác gặp con và sau khi nói chuyện với con xong thì bố mẹ vào gặp bác. Bác như nhận ra sự mệt mỏi, lo lắng trên khuôn mặt bố, mẹ nhưng điềm nhiên như không có chuyện gì. Mẹ chẳng để cho bác phải đợi lâu và chia sẻ luôn với bác việc con là trẻ tự kỷ.
Bác chỉ cười và nói rằng cha mẹ đừng quá lo lắng, con chỉ có biểu hiện của trẻ chậm phát triển, vẫn có thể thay đổi để hòa nhập được. Trong đầu mẹ không tin và cho rằng bác nói sai, con chắc chắn bị tự kỷ mà lại bảo là chỉ chậm phát triển.
Bác còn mắng vui mẹ là : « ơ sao em lại cứ muốn con mình là trẻ tự kỷ vậy, cứ tin bác và nỗ lực giúp con thay đổi nhé »
Mẹ cố gắng bình tĩnh để lắng nghe bác chia sẻ và ghi nhớ những gì bác nói. Bác phân tích rất chính xác từng biểu hiện của con. Cả bố mẹ đều ngạc nhiên, bác hiểu con hơn cả chính bố mẹ. Bác hướng dẫn rất tỉ mỉ từng bước, từng cách thức để khắc phục từng vấn đề của con để cha mẹ ứng dụng khi ở nhà. Và hơn cả, bố + mẹ đã nhận ra tác hại rất lớn của thuốc điều trị. Nghe lời bác sau ngày hôm đó bố mẹ đã cho con dừng thuốc và tương tác với con nhiều hơn.
Kết quả, con có phản xạ mắt và có dấu hiệu nhận biết hơn. Đây là điều mẹ thực sự mong mỏi, cả bố và mẹ đều tin, mình đã lựa chọn và đi đúng hướng.
Ông bà và bố mẹ như vỡ òa khi con nhìn thấy con nở nụ cười và gọi tên em khi con và em cùng chơi trò cưỡi ngựa. Cứ thế mỗi ngày sau đó gia đình mình lại nhận được thêm nhiều niềm vui từ con. Đây là tín hiệu rất đáng mừng, bố mẹ thầm cảm ơn bác Phạm Hiền, cảm ơn các thầy cô Wedo-Wegood đã rất nhiệt tình hướng dẫn tỉ mỉ, chi tiết để bố mẹ tương tác với con từ những tình huống nhỏ nhất.
Bố mẹ cũng kiên trì đồng hành cùng các thầy cô để giúp con phát triển tốt nhất. Và thật đáng mừng là con của mẹ bây giờ đã nhanh nhẹn chủ động hơn, biết chào hỏi khi gặp người khác, hợp tác với thầy cô hơn. Mặc dù con vẫn chưa nhanh nhẹn được như các bạn cùng trang lứa, nhưng với bố mẹ, chỉ 1 năm con theo học ở Wedo mà được như vậy đã là một kỳ tích. Chắc chắn cứ kiên trì, bền bỉ thực hiện theo các phương pháp được hướng dẫn, con của mẹ sẽ có nhiều tiến bộ hơn.
Cảm ơn các thầy cô, cảm ơn chuyên gia Phạm Hiền đã luôn đồng hành cùng bố mẹ và con.
ĐĂNG KÝ TEST VÀ TƯ VẤN TỪ CHUYÊN GIA
CÁC KHÓA HỌC KỸ NĂNG SỐNG