Tại sao ra ngoài con nhút nhát nhưng ở nhà như con vẹt?

Đừng như tôi – một người mẹ quá kỳ vọng vào con, nghĩ rằng nó phải như mẹ nó mà để con trở nên nhút nhát và mất tự tin.

Là cha mẹ, ai ai cũng muốn con mình có một môi trường để phát triển toàn diện và con không nhút nhát. Ai ai cũng muốn con được mạnh khỏe, thông minh và nhanh nhẹn nhất. Đặc biệt trong xã hội phát triển như ngày nay thì lại càng đòi hỏi các con có khả năng giao tiếp và tự tin trước đám đông mới theo kịp các bạn bè trong nước và quốc tế.

>>>Xem thêm: Cha mẹ tham khảo khóa học kỹ năng sống toàn diện cho trẻ XEM THÊM TẠI ĐÂY.

Mẹ cũng vậy, luôn mong con gái của mình bản lĩnh và tự tin, nghị lực và thông minh để có thể làm chủ một cuộc sống đủ đầy, hạnh phúc. Mẹ luôn cố gắng không quản ngạị khó khăn để chăm lo cho con, vì mẹ khao khát có được một cô con gái và để con sẽ viết tiếp những điều mẹ còn dang dở, những ước mơ mẹ chưa thực hiện được.

Con biết không? Ngày sinh con ra, mẹ vỡ òa trong niềm vui hạnh phúc và thầm cảm ơn ông trời đã cho mẹ gặp con, một cô công chúa nhỏ hết sức đáng yêu. Con đến không chỉ mang tới những niềm vui mà còn là sợi dây kết các thành viên trong gia đình với nhau. Mặc dù cũng có những lúc con khóc, con ốm, mẹ và bố thức cả đêm thay nhau chăm sóc, chỉ mong con có được giấc ngủ ngon. Đó chính là sự yêu thương, là niềm vui, là niềm hạnh phúc khi có con trong đời.

Ngày ngày con lớn hơn, đã bắt đầu biết lẫy, biết bò, rồi chập chững những bước đi đầu tiên, bắt đầu bi bô nói cười… Mẹ mừng rơi nước mắt và thầm nhủ rằng sẽ cố gắng hết sức để cho con một cuộc sống thật tốt dẫu biết rằng bây giờ mới là chặng đường đầu tiên trong công cuộc cho con những hành trang để bước vào đời.

Cả mẹ và bố đều làm trong lĩnh vực tư vấn, tiếp thị, chính vì vậy mà mẹ luôn hi vọng và tin tưởng rằng con gái mẹ sẽ có khả năng giao tiếp tốt, tự tin khi đứng trước đông người.

Khi ở nhà, con luôn hoạt ngôn, vui vẻ và tự tin thể hiện bản thân, sẵn sàng sử dụng rất nhiều lý lẽ và khả năng phản biện của mình để tranh luận tới cùng một vấn đề. Thậm chí mọi người còn cảm thấy phiền khi con líu lo suốt ngày như một con vẹt. Hết chuyện nọ đến chuyện kia, hàng ngàn câu hỏi đặt ra để con tìm hiểu và khám phá thế giới. Nhưng điều kỳ lạ là con lại chẳng cần lắng nghe đáp án, cứ hỏi rồi tự trả lời, tự giải thích như con đang thuật lại đoạn cô giáo đang giảng bài cho những đứa học sinh hiếu kỳ của mình vậy.

Trẻ nhút nhát do cha mẹ

Nhưng thật ngạc nhiên rằng, dù con xuất hiện ở bất cứ đâu không phải là nhà mình, gặp bất cứ ai không phải là ông bà bố mẹ. Con như một người hoàn toàn khác, trầm, nhút nhát và thậm chí là lỳ lợm không nói năng gì cả. Thời gian đầu mẹ cho rằng có lẽ mẹ chưa nói chuyện cùng con về những nơi con đến, những người con gặp, hay con đang cảm thấy không vui điều gì đó… Và mẹ đã tìm đủ mọi cách chia sẻ, tâm sự và đồng hành cùng con… nhưng thật buồn là mọi cố gắng đều vô ích, con vẫn chẳng nói gì dù chỉ là một câu chào hỏi, thay vào đó lại là những cái gật, lắc đầu.

Mẹ cảm thấy thật khó hiểu, sao ở nhà con cứ như con vẹt, nói cười ầm ĩ, thậm chí là nhức hết cả đầu nhưng sao ra ngoài con lại nhút nhát, lại thiếu tự tin đến vậy? Mẹ trở nên cáu gắt và khó chịu nhiều hơn mỗi lần con im lặng, mẹ cảm thấy xấu hổ, thấy con thật lì lợm bởi mẹ biết không phải vì con không biết nói, mà vì con không muốn nói.

Sau mỗi lần như vậy, mẹ không muốn đưa con đến những nơi đông người, vì mẹ sợ, mẹ sợ không kiểm soát được cảm xúc, mẹ sợ sẽ lại đánh con.

Có một lần, mẹ và cô con gái 5 tuổi của mình đi chợ. Hai mẹ con mua được khá nhiều đồ ăn nhưng vẫn còn thiếu một chút mì tôm dự trữ cho những buổi sáng mẹ chưa kịp chuẩn bị đồ ăn.

Hai mẹ con dừng lại ở một cửa hàng tạp hóa quen thuộc, do đang chờ đồ khá cồng kềnh nên mẹ bảo con xuống xe và chạy vào mua cho mẹ 10 gói mì tôm. Con gật đầu đồng ý và xuống xe, cầm tiền đi vào cửa hàng. Chờ đợi hơn 10 phút mà chưa thấy con ra, ngó vào cửa hàng thì thấy cũng không quá đông khách. Mẹ gọi thật to tên con, hỏi con đã mua được chưa, con chỉ im lặng và lắc đầu.

Cơn bực tức bắt đầu nổi lên trong người mẹ với suy nghĩ: “Cái con này, làm gì mà mãi không mua được gói mì”. Mẹ dựng chân chống xe và đi vào thì thật bất ngờ, con đứng trước quầy thu ngân và cúi mặt xuống. Mẹ lại gần và hỏi con: “Sao con lại đứng đây? Con hỏi mua mì tôm chưa?” Sau câu hỏi đó, mẹ tiếp tục nhận được cái lắc đầu từ con. Cô bán hàng thì nhanh nhảu nói: “Cháu cứ đứng ở đây hỏi gì cũng không nói, em lại không nhìn thấy chị nên không biết cháu mua gì mà bán”.

À, thì ra là vậy, mẹ nhanh chóng hiểu ra vấn đề, “bệnh cũ” của con lại tái phát, lại lì ra khi gặp người lạ. Đành dừng cuộc nói chuyện với con và nhờ cô bán hàng lấy cho 10 gói mì tôm, thanh toán rồi ra về. Trên đường về con vẫn không nói gì, mẹ bực mình lại quát con một tràng: “Con có phải bà tướng đâu mà không nói thì ai hiểu được. Ở nhà thì luyến thoắng như con vẹt, ra đường thì im thin thít. Đúng là khôn nhà dại chợ”.

>>>Xem thêm: Cha mẹ cần chuẩn bị hành trang gì cho con khi chuẩn bị bước vào lớp 1 XEM THÊM TẠI ĐÂY.

Mẹ cũng chẳng biết một cô bé 5 tuổi có hiểu và cảm nhận được những gì mẹ vừa nói hay không nhưng chỉ thấy con im lặng, cúi gằm mặt và khóc. Hôm đó về con bị mẹ kể tội cho mọi người nghe và phạt không cho ăn mì.

Mẹ thực sự không thể hiểu, mẹ đã rất cố gắng …nhưng…con vẫn khiến mẹ cảm thấy thất vọng và mệt mỏi…có phải mẹ đã sai lầm trong cách dạy con?

Rồi mẹ vô tình đọc được bài viết của một chuyên gia tâm lý về nguyên nhân khiến trẻ trở nên nhút nhát, ở nhà thì như vẹt nhưng ra đường thì không nói gì. Đọc xong bài viết, mẹ như chết lặng vì đã nhận ra rất nhiều những sai lầm chỉ vì yêu thương con chưa đúng cách. Đúng là mẹ đã quá bao bọc con!

Ngay từ khi còn nhỏ, mẹ đã luôn bao bọc và lo lắng cho con quá, việc gì con làm cũng khiến mẹ bất an và muốn được hỗ trợ, được giúp đỡ. Chỉ cần con hơi ngã một chút là cả nhà cùng lao ra, người bế, người cưng nựng dỗ dành… Có thể do nhận được quá nhiều sự yêu thương và chiều chuộng chăm sóc của mọi người mà con chưa được tự chủ động làm gì mà không bị theo dõi, chỉ bảo, hướng dẫn của mẹ. Chính điều này khiến con khi rời vòng tay của mẹ, con trở nên sợ hãi, thiếu tự tin và con nhút nhát.

Trẻ nhút nhát do cha mẹ

Không chỉ vậy, mẹ còn nghĩ hộ, nói hộ và làm hộ con. Những câu hỏi như con biết cái này là cái gì không, chỉ thấy con hơi ngập ngừng mẹ đã nói đây là câu chổi con ạ, con biết nó dùng để làm gì không, để mẹ quét nhà đấy, con nhìn này…

Có lẽ mẹ nhanh quá sẽ khiến con chậm lại, không để con có thời gian suy nghĩ, để con nói ra những quan điểm ý kiến của mình, mẹ cũng không cho con cơ hội để con được hành động, được tìm hiểu…vì mẹ sợ con của mẹ sẽ không được an toàn.

Chính vì vậy, con cũng như những con vẹt, chỉ luyến thắng những điều mà con nghe thấy và bắt chước….chỉ ở nơi con cảm thấy an toàn nhất.

Thay vì động viên khích lệ con, mẹ lại luôn nhìn vào những điểm còn tồn tại ở con để phê bình. Chính điều này đã khiến con thiếu tự tin đi nhiều.

Như khi con rót nước mời ông uống. Thay vì mẹ nói rằng: “Con của mẹ đã lớn, đã biết rót nước mời ông, lần tới con để tay dưới bình nước và đừng cầm quá cao thì sẽ không bị bắn nước ra ngoài con nhé”. Thì mẹ lại nói rằng: “Thôi để đấy mẹ rót cho, con rót bắn hết nước ra bàn”

Chính những câu nói tưởng như vô hại ấy lại khiến con cảm thấy mình thật vô dụng, mình sẽ không làm được đâu. Thậm chí con sẽ có suy nghĩ thà không làm gì thì sẽ không bị sai, bị chê bai, bị mắng. Và…mẹ quá chủ quan và nóng vội

Thấy con nhanh nhảu mồm miệng, lại sinh ra trong một gia đình hoạt ngôn, mẹ nghĩ con của mẹ cũng sẽ thừa hưởng được ít nhiều những điều đó từ mẹ. Nhưng đó lại là sự chủ quan của chính mẹ. Mẹ chưa cho con cơ hội được suy nghĩ, tìm hiểu, khám phá thế giới xung quanh, hay nói cách khác là mẹ đang kìm hãm con lại.

Rồi sự nóng tính, chưa lắng nghe của mẹ khiến hai mẹ con mình ngày càng xa nhau hơn, mẹ không hiểu được suy nghĩ, cảm nhận của con, áp đặt và phê phán con. Thêm một điều nữa khiến con thiếu tự tin đi nhiều.

Mẹ đã từng nghĩ, mẹ đã mắc quá nhiều sai lầm và có thể là đã làm hỏng một con người. Nhưng mẹ tin, khi mẹ hiểu ra được vấn đề và thay đổi thì chắc chắn những thay đổi đó chưa phải là quá muộn. Và mẹ đã lắng nghe con nhiều hơn, gợi ý và hướng dẫn để con suy nghĩ, con được nói, được chia sẻ quan điểm của mình. Mẹ đã đồng hành cùng con chinh phục từng mục tiêu để con tự tin thể hiện bản thân và từng bước xuất hiện trước nhiều người khác.

Và sau 3 tháng kể từ ngày mẹ nhận ra những sai lầm của mình, con của mẹ đã trở thành một bạn nhỏ cởi mở hơn, vui vẻ hơn và con bớt nhút nhát rất nhiều. Không còn một cô bé ở nhà thì như vẹt nhưng ra ngoài thì nhút nhát nữa. Hôm nay con đã tự tin trở thành vedette cho show diễn thời trang ngày hội Noel của trường, tự tin thuyết trình giới thiệu về bộ trang phục con đang mặc.

Mẹ hãnh diện và tự hào về con, mẹ tin rằng chỉ cần mẹ thay đổi, lắng nghe và đồng hành cùng con, chắc chắn mẹ con mình sẽ vượt qua mọi thử thách. Mạnh mẽ lên cô công chúa nhỏ của mẹ, hãy độc lập và tự tin bản lĩnh hơn trên đường đời con nhé. Các mẹ hãy lắng nghe con mình, hãy để chúng được khám phá và trải nghiệm để con được là chính con không nhút nhát.

ĐĂNG KÝ TEST TÍNH CÁCH MIỄN PHÍ CHO CON

KHÓA HỌC KỸ NĂNG TOÀN DIỆN

TƯ VẤN TÂM LÝ – GIÁO DỤC ĐẶC BIỆT

Call Now Button