Con đã bắt đầu tuổi dậy thì, mẹ bắt đầu stress nặng hơn
Câu chuyện muôn thuở của các mẹ khi con bắt đầu tuổi dạy thì, mẹ bế tắc trong tương tác cùng con. Vậy nguyên nhân từ mẹ hay từ đâu?
Con gái của mẹ!
Vậy là con đã chuẩn bị hoàn thành chương trình học tập của lớp 10 rồi nhỉ. Một năm trước, con đang vậ lộn và vất vả để ôn luyện cho kỳ thi chuyển cấp. Và trước đầ là một khoảng thời gian dài mẹ cùng con stress khi tương tác cùng nhau phải không nào? Mẹ nghĩ lại cũng thật khủng khiếp khi hai mẹ con cùng trải qua một thời gian để chinh phục.
>>>Xem thêm: Cha mẹ tham khảo khóa học kỹ năng sống toàn diện cho con XEM THÊM TẠI ĐÂY.
Khi con bắt đầu bước vào tuổi dậy thì. Cái tuổi dở dở,ương ương mà mẹ cũng từng trải qua. Nhưng mẹ không nghĩ rằng nó khiến cho mẹ stress nặng nề như vậy.
Khi con học mầm non, tiểu học và đến năm lớp 7- đó là khoảng thời gian con được sự chăm sóc, dạy dỗ và bao bọc từ mẹ và bác giúp việc. Con luôn được chăm chút từng li từng tí một. Và dĩ nhiên, con cũng không phải động đến bất kỳ một công việc nào trong gia đình, kể cả khi con cần bất cứ thứ gì thì đều có mẹ và bác giúp việc bên con. Mẹ không dạy con làm việc nhà mà chỉ cho con làm cùng khi nào con thích. Mẹ không muốn con bị bẩn vì vậy không có con động đến bất kì đồ dùng, dụng cụ nào cả vì đã có bác giúp việc hàng ngày đã dọn dẹp và vệ sinh rất chu đáo, cẩn thận.
Cũng bởi từ nhỏ, con đã được bác giúp việc chăm chút và khi con đi học cũng vậy nên con chỉ có mỗi công việc là ăn- ngủ- học- chơi. Ngoài ra thì không còn công việc nào khác cả. Thực tế thì mẹ chỉ đơn giản nghĩ rằng: con còn nhỏ nên không giao việc gì cho con cả, chỉ mong con khỏe mạnh và học tập tốt thôi.
Nhưng đôi lúc mẹ cũng đau đầu, nhức óc vì vấn đề học tập của con. Con làm cẩu thả, mải chơi và còn chưa chủ động để hoàn thành. Có những lúc, mẹ muốn nổ tung đầu vì công việc áp lực, về nhà con không tự giác học tập,mẹ lại ngồi cùng con để hoàn thành hết các bài tập. Cứ vậy cho đến khi con học hết lớp 7, con đã cao lớn hơn, nhanh nhẹn và chủ động hơn. Nhưng mẹ thực sự thấy rằng mẹ đang quá bao bọc và chiều chuộng con.
Đến một ngày, khi mẹ quay trở về nhà sau 1 ngày làm việc tại cơ quan, khi mẹ về nhà và thấy mâm cơm rất lộn xộn: bát đũa đã ăn xong nhưng cái để xuôi, cái để ngược không thể chấp nhận được. Đó là con đã ăn xong và không có ý thức dọn dẹp. Bởi những ngày khác mẹ trở về thì đã có bác giúp việc làm cho con rồi.
Mẹ chợt giật mình, tại sao con có thể ăn xong và để mâm cơm như vậy để phần bố mẹ. Mẹ đã gọi con xuống và cho con quan sát lại mâm cơm sau khi con ăn xong. Con rất hồn nhiên và nói với mẹ rằng: con không biết dọn thế nào. Ôi! Mẹ thật bất ngờ và tỉnh ngộ ra một điều vì con quá được sung sướng và con không còn quan tâm đến bất kỳ điều gì cả. Và ngay sau đó, mẹ đã suy nghĩ, trăn trở rồi ra quyết định cho bác giúp việc nghỉ làm để tự dạy lại các con. Mặc dù quyết định đó không có trong kế hoạch của mẹ mà chỉ là phát sinh tức thời.
Những ngày tiếp theo của mẹ con rất vất vả. Mẹ cảm nhận như thời gian trôi rất nhanh nhưng khối lượng công việc tăng gấp 4-5 lần hàng ngày. Bởi trước đây có bác giúp việc, mẹ cũng đã được giản bớt một phần công việc nhà. Tuy nhiên, đó là thời gian để mẹ thấu hiểu cái tuổi dậy thì của con khiến cho mẹ càng stress nặng nề hơn. Ban đầu là các công việc của bản thân, từ việc gọi con dậy, vệ sinh cá nhân và ăn sáng đã rất mệt mỏi rồi. Cứ đều đặn hàng ngày, con vẫn theo thói quen được gọi dậy, được chuẩn bị sẵn đồ ăn, không phải nấu nướng gì cả. Các công việc nhà, con chưa bao giờ làm, thậm chí đến đôi giày con đi cũng chưa bao giờ phải tự tay buộc dây giày.
Lúc này, mẹ mới tỉnh ngộ thật sự bởi sự bao bọc con quá lớn. Mẹ đã bắt đầu chia nhỏ từng mục tiêu hàng ngày với con với từng mốc công việc để con thay đổi lại thói quen nhưng những ngày có bác giúp việc. Con tự thức dậy bằng chuông báo và cùng mẹ chuẩn bị đồ ăn sáng. Con được hướng dẫn các công việc nhà: phơi- rút- gấp- sắp xếp đồ dùng cá nhân và đồ dùng học tập, các đồ dùng trong gia đình. Mỗi ngày mẹ bền bỉ cùng con từng tí một nhưng con càng ì ra vì phải làm và vì mẹ thúc giục. Cả hai mẹ con đều rát cẳng thẳng.
Nhưng mẹ không dừng lại ở đó mà vẫn cùng con đi tiếp và cứ bền bỉ mỗi ngày. Đây mới chỉ là một phần nhỏ về trách nhiệm để con tự lập trong công việc và bản thân hàng ngày thôi. Nhưng sau gần 2 năm trời, mẹ và con đã có kết quả rồi nhỉ. Con đã tự giác với các công việc của bản thân, tự biết các công việc nhà và thực hiện theo kế hoạch, con đã biết nấu các món ăn cho gia đình, mẹ rất vui mừng vì đã chinh phục cùng con.
>>>Xem thêm: Dạy trẻ làm chủ cảm xúc để hạnh phúc XEM THÊM TẠI ĐÂY.
Nhưng bên cạnh đó, khi con bước vào tuổi dậy thì, tâm lý, tính cách con thay đổi nên mẹ tiếp tục stress vì những tình huống tương tác cùng con mỗi ngày. Con lì bướng hơn khi mẹ giao việc và kêu ca, phàn nàn nhiều hơn khi phải học và tham gia các hoạt động thậm chí con biện hộ vì phải học nhiều, làm nhiều bài tập nên con không làm được gì; vì con học kín lịch nên con mệt khi làm việc nhà,…muôn vàn lí do con đưa ra để thoái thác các công việc và mẹ luôn bền bỉ cùng con.
Có lúc mẹ đã tức giận nên đã quát mắng con nhưng sau đó ngẫm lại thì mẹ đã sai vì mẹ không kiểm soát được cảm xúc với con, mẹ làm vậy sẽ khiến con càng lì, bướng nhiều hơn và con sẽ học theo những lời nói và cách giải quyết của mẹ. Biết là vậy, nên mẹ đã tự điều tiết lại bản thân và có nguyên tắc, cam kết cùng con rõ ràng về những mục tiêu, quyền lợi và cam kết rõ ràng. Con đã cam kết cùng mẹ, mặc dù vẫn còn vi phạm nhưng hai mẹ con đã dần cởi mở và thả lỏng hơn để giải quyết các tình huống xảy ra.
Hiện tại, con đang là học sinh lớp 10, mẹ đã cảm thấy rất vui vì con đã thành thạo được các công việc của bản thân, biết giúp đỡ mẹ việc nhà và biết chăm sóc gia đình. Tuy nhiên, sức ì của con vẫn còn và mẹ vẫn phải kiên trì, bền bỉ cùng con mỗi ngày để tiếp tục định hướng cho con. Mẹ tin con sẽ luôn tự lập- có trách nhiệm con nhé.
ĐĂNG KÝ TEST VÀ TƯ VẤN TỪ CHUYÊN GIA
CÁC KHÓA HỌC KỸ NĂNG SỐNG